30/6/18

Chút đơn phương..

Tình yêu của em bắt đầu từ những trang nhật ký ngập tràn kí ức về một người. Một người mà chính em biết rằng sẽ không thể chạm đến, nhưng vẫn cứ cố chấp nuôi ảo mộng về ngày chung đường.

Em tự huyễn hoặc cảm xúc bằng những nụ cười lấp lửng, dòng tin ngắn cũn mà anh gửi trao thay cho câu tạm biệt. Đôi lúc em thèm được giận dỗi một cách đường hoàng, nhưng rồi giật mình thảng thốt lấy tư cách gì đây. ?

21/4/18

....


Hôm nay sau hơn 1 năm chia tay, em sẽ viết gì đó cho chính mình để kết thúc chuỗi ngày vì những điều xung quanh mà làm em như lạc lối.

7/12/17

Mùa đông đến rồi, anh biết không?

Thật kì lạ, khi anh ở cạnh thì dù thời tiết giá rét thế nào em vẫn cảm thấy ấm áp vô cùng. Còn bây giờ thì cái lạnh này dường như kéo dào lê thê. Em không thích mùa đông khi chẳng có anh ở bên cạnh.

7/9/17

Đi đâu không quan trọng bằng đi với ai...

Thế là em lại ngồi đây định viết gì cho anh. Hôm nay em có ca làm việc đến tối, nhưng vì còn sớm và ngoài trời đang mưa nặng hạt, nên em ngồi nán lại một chút, viết gì đó đến anh để cảm thấy thanh thản hơn.

13/6/17

Qua bao nhiêu cơn mưa nữa mới thấy được cầu vồng?

Vội vã đi qua ngày mưa chỉ một mình, cơn mưa chảy xói những con đường dài, những dòng nước chảy cuốn theo bụi đường. Trẻ thơ vô tư vui đùa dưới làn mưa ấy, tôi quyện trong dòng người vội vã chạy mưa hay cơn mưa vội vã tràn về.